Cô bé bướng bỉnh
Thuở xưa, trong một gia đình nọ có một cô bé bướng bỉnh. Cô bé ấy hay khóc nhòe mỗi khi có chuyện gì không vừa ý. Có lần cô bé khóc lóc nằng nặc đòi cho bằng được mẹ bế, trong khi mẹ cô bé đang bận việc nhà, nào là nấu ăn, dọn dẹp, xếp quần áo cho bé. Làm cho mẹ vô cùng buồn rầu và đau khổ.
Còn nữa, vào mỗi buổi sáng thức dậy, mẹ phải dậy sớm nấu ăn để chuẩn bị cho một ngày làm việc mới. Cô bé thức dậy không thấy mẹ đâu cũng bậc khóc đòi mẹ cho bằng được.
Cũng như thường ngày, khi thức dậy không thấy mẹ, cô bé òa lên khóc lóc la lối lớn tiếng. Thì bỗng có một bà tiên hiện ra đưa cô bé đi. Cô bé đến một nơi không hề có ai. Hoãn sợ, cô bé co ro bật khóc. và khi đó bà tiên hỏi:
– Vì sao con khóc như vậy?
Cô bé trả lời.
– Dạ con muốn mẹ.
– Nhưng mẹ con đang bận việc nhà, con khóc như vậy là một cô bé không ngoan chút nào.
– Nhưng con muốn mẹ ôm.
Bà tiên lại đáp.
– Không được, mẹ phải dậy sớm nấu cơm chuẩn bị mọi thứ để đi làm. Con là một cô bé ngoan thì phải hiểu điều đó chứ.
– Dạ, con biết rồi ạ, con sẽ không khóc lóc đòi mẹ như vậy nữa đâu, con sẽ là một cô bé ngoan ngoãn ạ!
Từ đó về sau, cô bé ấy không còn bướng bỉnh nữa, mà trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Mỗi sáng dậy, cô bé luôn cười tươi vui vẻ. và việc đầu tiên thức dậy là cô bé chào bà, cô bé chào mẹ, rồi cô bé chào ba.
Nguồn: Đọc truyện cho bé